some quotes....

I just want to tell you, I'm the one who was supposed to take care of everything. I'm the one who was supposed to make everything okay for everybody. It just didn't work out like that. And I left. I left you... And now, I'm an old broken down piece of meat... and I'm alone. And I deserve to be all alone. I just don't want you to hate me.

-Randy 'The Ram' Robinson, The Wrestler

dimanche 30 mai 2010

Mother (2009), My Girlfriend is an Agent (2009)

Mother được coi là một trong những phim xuất sắc nhất của Hàn Quốc năm 2009. Đây là phim của Bong Joon-ho, đạo diễn hiện đang rất nổi ở Hàn Quốc với những tác phẩm thành công cả về thương mại và nghệ thuật như Memories of Murder hay The Host. Có thể coi Mother là "phần hai" của Memories of Murder, cũng là những câu chuyện xoay quanh việc tìm hung thủ giết người, nhưng Memories of Murder được nhìn dưới con mắt của người điều tra còn Mother được nhìn dưới con mắt của kẻ tình nghi gây án, liệu Bong có cho ra đời thêm một "phần ba" nữa dưới con mắt của nạn nhân không?

Mother kể về một người mẹ đi tìm công lý cho đứa con ngớ ngẩn của bà bị cảnh sát bắt và kết án vì tội giết một cô gái trẻ. Vì có chút ngớ ngẩn nên con trai bà chẳng thể nhớ ra mình đã làm gì trong buổi tối hôm xảy ra án mạng và quan trọng hơn cả, nó chẳng thể nhớ ra mình có phải người giết cô gái đó hay không. Và cuộc đi tìm sự thật được trao vào tay bà mẹ già yếu ớt, người chỉ có thứ vũ khí duy nhất là tình yêu vô hạn với đứa con trai.

Bong Joon-ho đã chứng tỏ mình là một đạo diễn xuất sắc của thể loại phim trinh thám, tôi rất thích cách ông đưa ra những chi tiết rất nhỏ tưởng chừng vu vơ để rồi sau đó khán giả phải "ồ" lên thích thú vì thấy tầm quan trọng của chi tiết đó (đúng kiểu The Usual Suspect): Một lão già nghèo khổ nhưng vẫn thối lại tiền khi bà mẹ đưa quá nhiều để mua một cái ô rách, hình ảnh hộp kim châm cứu liên tục xuất hiện trong phim, chi tiết thằng con trai nổi khùng lên mỗi khi bị gọi là thằng ngớ ngẩn, khung cảnh hỗn loạn ở nơi dựng lại hiện trường khi thằng con trai đột nhiên gỡ khẩu trang bịt mặt để chào bạn gái,... Phim gần như không có một chi tiết nào thừa hoặc vụn vặt, một điều hiếm gặp ở phim hình sự châu Á. Mother nhìn chung dễ xem hơn "một chút" so với bộ phim đầy tăm tối, dã man, ẩm ướt Memories of Murder, tuy nhiên nó vẫn chứa đựng quá nhiều những mặt trái của xã hội, cả phim người ta không thấy nổi một nhân vật nào tốt "gần như toàn diện", tâm hồn nhân vật nào cũng có chút gì đó hung dữ hoặc tuyệt vọng, chẳng nhẽ Bong Joon-ho thực sự thấy cuộc đời tăm tối đến vậy?

Dàn diễn viên trong phim diễn tốt (so với tiêu chuẩn phim Hàn), tuy vậy Kim Hye-ja, người thủ vai bà mẹ-một vai rất khó, vẫn bị over (diễn quá) trong một vài đoạn ở đầu phim, càng về cuối bà càng nhập vai hơn, đặc biệt là ánh mắt hoảng loạn của bà ở cuối phim hẳn sẽ còn làm ám ảnh nhiều khán giả. Người thủ vai đứa con trai ngớ ngẩn là Won Bin - ngôi sao trẻ một thời của điện ảnh và truyền hình Hàn Quốc, đây là phim đầu tiên của anh sau 5 năm vì vậy Won Bin diễn chưa thực sự nhập vai, cái vẻ đẹp trai hiền lành của anh không giúp người xem thấy được sự ngơ ngác nhưng ẩn chứa mầm mống nổi loạn trong thằng con ngớ ngẩn. Tóm lại theo tôi đây là một phim xem được, hấp dẫn là đằng khác (vì có rất nhiều twist, đủ để khán giả bất ngờ từ đầu tới cuối nhưng cũng không bị quá liều lượng khiến khán giả chán) nhưng để tranh Oscar phim nước ngoài năm nay (đây là đại diện chính thức của Hàn Quốc) thì e rằng vẫn chưa đủ tầm.


Phim này quá sức nhảm nhí, đáng ra chỉ chấm một sao nhưng thôi cho thêm sao nữa cho mấy cảnh hài hước ở đầu và cuối phim. Mô-típ của My Girlfriend is an Agent khá đơn giản, rất phù hợp với chất của một phim hành động hài: Một cặp tình nhân rơi vào thế đối đầu do là đặc vụ của hai cơ quan điều tra khác nhau - mô-típ kiểu Mr. and Mrs. Smith (bản cũ của Hitchcock tôi chưa được xem, bản mới có Pitt và Jolie thì chỉ ở chất lượng trung bình thấp) hoặc trước đó là Prizzi's Honor của John Huston có Jack Nicholson đóng. Với những phim có kết cấu đơn giản thế này thì việc nó hay dở thế nào hoàn toàn phụ thuộc vào cách đạo diễn xử lý các pha hành động và những chi tiết hài hước trong phim, phần hài hước của My Girlfriend is an Agent không đến nỗi tồi (như truyền thống của phim Hàn) nhưng phần hành động thì quá tệ, các pha hành động được biên đạo và quay rất qua loa, chưa kể việc phim đầy những lỗi kỹ thuật như ngồi trong lồng sắt Faraday mà vẫn dùng di động gọi thoải mái (trong khi chức năng đầu tiên của lồng Faraday là để phá sóng điện từ!) hay chọc gậy vào bánh xe máy rồi sau đó lại lấy xe chạy tiếp như thường. Một cái tệ nữa là cách phim sử dụng prototype của nhân vật phản diện là người Nga - đúng kiểu phim hành động Mỹ, trong khi cái prototype này đã lỗi thời từ quá lâu rồi, Chiến tranh Lạnh đã qua đến 20 năm mà vẫn còn bị ảnh hưởng từ những trò tuyên truyền của Mỹ thì quả thực quá tệ! Với một tác phẩm tệ thế này, tốt nhất là người xem nên chuyển sang xem một phim hành động-hài, 007-mocking hay hơn rất nhiều, đó là From Beijing with Love (Quốc sản 007) của Châu Tinh Trì.

1 commentaire: