some quotes....

I just want to tell you, I'm the one who was supposed to take care of everything. I'm the one who was supposed to make everything okay for everybody. It just didn't work out like that. And I left. I left you... And now, I'm an old broken down piece of meat... and I'm alone. And I deserve to be all alone. I just don't want you to hate me.

-Randy 'The Ram' Robinson, The Wrestler

jeudi 15 octobre 2009

Happy Birthday (2007)

Lâu lắm rồi, hình như kể từ Only Love (?), mới lại xem phim tình cảm của Hồng Kông, Happy Birthday (生日快樂, Sinh nhật khoái lạc). Mặc dù là phim Hồng Kông nhưng Happy Birthday được làm theo phong cách không khác gì phim sến Hàn Quốc - một đôi yêu nhau, chia tay, yêu nhau, rồi lại chia tay, rồi lại yêu nhau,... Nội dung phim không có gì đặc sắc hoặc mới mẻ so với các phim tình cảm ướt át của Hàn Quốc, Nam (Cổ Thiên Lạc) là một hotboy được nhiều bạn gái hâm mộ, tuy nhiên anh lại chỉ dành tình cảm cho Tiểu Mai (Lưu Nhược Anh, nghe đọc giọng Quảng Đông chả khác gì "xíu mại"), một cô gái rụt rè, trầm lắng và luôn ẩn giấu nỗi lo sợ mất đi những người thân thiết. Nỗi mặc cảm về sự chênh lệch tài, sắc và quá khứ đau buồn (mẹ bỏ đi) khiến Tiểu Mai không thể cởi lòng để yêu Nam, cô bắt anh chỉ được coi quan hệ giữa hai người là "bạn tốt" (bạn tốt nhưng vẫn ngủ với nhau như thường!) và tìm mọi cách để kìm nén tình cảm của mình với Nam. Nam cũng chẳng khá hơn, tuy hết lòng yêu Tiểu Mai nhưng anh không thể nào phá vỡ nổi bức tường ngăn cách giữa hai người ("Love, only love, can break out the walls someday" - Scorpions, Still Loving You), một phần vì sự "cứng đầu" của Tiểu Mai, và một phần cũng vì Nam dường như cũng có tâm sự gì đó giấu kín trong lòng. Mối tình không đầu, không cuối của hai người vì thế chỉ được gói gọn trong những tin nhắn và bài hát Happy Birthday mà Nam gửi tặng Tiểu Mai mỗi lần sinh nhật.

Ngoài việc nội dung không có gì đột phá, Happy Birthday còn có một điểm trừ khác là sử dụng quá nhiều cliché của phim sến Hàn Quốc (kể cả về chi tiết và cách kết phim). Diễn xuất của Cổ Thiên Lạc chỉ ở mức tạm được, Lưu Nhược Anh thì khá hơn, cô diễn có hồn vai Tiểu Mai, ngoại hình mảnh mai của cô rất phù hợp với nhân vật, và có lẽ Nhược Anh cũng không lạ gì dạng vai này vì cô từng đóng rất thành công một vai (hơi) tương tự trong Thiên hạ vô tặc. Tuy nhiên cả hai vẫn bị "lỡ cỡ" trong những cảnh phim đề cập tới giai đoạn Nam và Tiểu Mai là sinh viên, dù có phục trang và cố gắng diễn đến đâu thì Cổ Thiên Lạc và Lưu Nhược Anh cũng khó mà khiến người xem thấy họ là một cặp tình nhân sinh viên được. Điểm sáng của phim có lẽ là cách diễn đạt nội dung khá dung dị, gần gũi, không bị cường điệu hóa (trừ một trường đoạn rất nhỏ trên ô tô của Tiểu Mai-mà lẽ ra không nên có) khiến người xem (hay ít ra là tôi và "bạn xem", C.Hà) cảm giác như một phần tình cảm của họ đang được Tiểu Mai, được Nam bộc lộ trên màn hình. Vì thế mà tuy nhiều cliché và thuộc dạng "kết cục đoán được" nhưng phim xem vẫn dễ chịu và để lại chút dư âm gì đó trong lòng mỗi người-trong đời ai chẳng một lần yêu và hối hận, nhưng dù thành hay bại thì kỉ niệm về tình yêu vẫn nên là chút gì đó đẹp đẽ trong kí ức chúng ta. Âu đó cũng là ý nghĩa của một bộ phim vì khán giả, thật may là Happy Birthday đã làm được.

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire